Bệnh chàm bội nhiễm là tiến triển nặng, dạng nghiêm trọng nhất của bệnh chàm. Lúc này, tổn thương da thường sâu và lan tỏa trên phạm vi rộng. Chàm bội nhiễm là tiến triển nặng, dạng nghiêm trọng nhất của bệnh chàm. Lúc này, tổn thương da thường sâu và lan tỏa trên phạm vi rộng. Nếu không sớm khắc kịp thời, biến chứng sẽ rất dễ phát sinh. Hãy cùng Medplus tìm hiểu qua bài viết dưới đây nhé!
Ngoài ra, bạn có thể tham khảo các loại bệnh khác:
1. Bệnh chàm bội nhiễm là gì?
Chàm bội nhiễm còn có ten gọi là Eczema Herpeticum. Đây là một dạng tổn thương gây ra bởi sự xâm nhập của virus Herpes simplex 1. Thông các vết xước trên bề mặt da (do cào gãi, chà sát hoặc chăm sóc da không đúng cách) chúng xâm nhập và gây nên những tổn thương.
Bệnh chàm bội nhiễm thường khởi phát ngay sau 1-2 tuần ủ bệnh. Điểm đặc biệt của bệnh lý này là không chỉ gây ra những tổn thương tại chỗ mà còn làm phát sinh nhiều triệu chứng toàn thân ở nhiều đối tượng như người lớn, bà bầu, trẻ em, trẻ sơ sinh.
2. Triệu chứng bệnh chàm bội nhiễm
Bệnh chàm bội nhiễm gây ra các mụn nước nhỏ xuất hiện trên bàn tay hoặc bàn chân của một người. Những mụn nước này thường ngứa và có thể gây đau.
Các triệu chứng của bệnh chàm bội nhiễm bao gồm:
- Mụn nước nhỏ trên lòng bàn tay hoặc bên ngón tay
- Mụn nước nhỏ ở lòng bàn chân
- Cảm giác ngứa hoặc nóng rát xung quanh mụn nước
- Đổ mồ hôi xung quanh mụn nước
Các mụn nước do chàm bội nhiễm có xu hướng biến mất trong vòng 2 đến 3 tuần. Sau đó, da có thể bị đỏ, nứt, căng hoặc khô.
Vì mụn nước có thể gây ra các vùng da hở, người bị chàm bội nhiễm có nguy cơ bị nhiễm trùng da cao hơn, chẳng hạn như nhiễm trùng tụ cầu. Các triệu chứng của nhiễm trùng tụ cầu bao gồm:
- Mụn nước rỉ mủ
- Nỗi đau
- Vùng da đóng vảy
- Vùng da bị sưng tấy
Một người luôn phải đến gặp bác sĩ nếu họ nghĩ rằng họ bị nhiễm trùng trên da.
3. Nguyên nhân gây bệnh chàm bội nhiễm
Bệnh chàm bội nhiễm có thể do:
- Mức độ căng thẳng cao
- Dị ứng theo mùa
- Ở trong nước quá lâu
- Đổ mồ hôi quá nhiều ở bàn tay hoặc bàn chân
Các vết phồng rộp cũng có thể do phản ứng dị ứng với một số kim loại, bao gồm niken và coban. Những kim loại này được tìm thấy trong các đồ vật hàng ngày, chẳng hạn như đồ trang sức và điện thoại di động, và cả trong một số loại thực phẩm.
4. Bệnh chàm bội nhiễm có lây không và nguy hiểm thế nào?
Bệnh chàm do virus gây nên, hoàn toàn có thể lây lan khi tiếp xúc với dịch của bệnh nhân. Chính vì vậy, trong quá trình điều trị, mỗi người nên cẩn trọng và chủ động hạn chế tiếp xúc với người khỏe mạnh, nhất là trẻ nhỏ, bà bầu, người từng mắc các bệnh da liễu mãn tính, có hệ miễn dịch suy giảm…
Theo đánh giá của các chuyên gia, chàm bội nhiễm là bệnh ở thể nặng và có thể tiến triển phức tạp hơn bệnh chàm thông thường. Bởi nó không chỉ gây ra những tổn thương trên da mà còn có thể phát sinh nhiều triệu chứng như đau nhức, sốt, ớn lạnh, mệt mỏi…
Nếu bệnh không được kiểm soát kịp thời có thể gây ra nhiều biến chứng trầm trọng như:
- Suy nội tạng: Khi virus Herpes simplex xâm nhập vào tuần hoàn máu, từ đó gây nhiễm trùng và làm suy giảm đáng kể chức năng nội tạng.
- Tác động vào thị lực: Bệnh chàm bội nhiễm thường có xu hướng khởi phát ở những vùng da hở, điển hình là da mặt. Khi những tổn thương này lan rộng, các virus có thể xâm nhập sâu vào giác mạc rồi gây nhiễm trùng. Trầm trọng hơn có thể dẫn đến mất thị lực vĩnh viễn.
- Nguy cơ tử vong: Đây là biến chứng nặng nhất của bệnh, tuy không phổ biến nhưng bệnh nhân cần chủ động điều trị để loại bỏ những rủi ro đáng tiếc.
Bên cạnh những đe dọa biến chứng trên, bệnh nhân còn có thể bị tư ti do làn da ngứa ngáy, sần sùi. Điều này tác động lớn tới chất lượng cuộc sống cũng như công việc hằng ngày.
5. Các yếu tố rủi ro bệnh chàm bội nhiễm
Theo Hiệp hội Eczema Quốc gia, phụ nữ có nguy cơ mắc bệnh chàm bội nhiễm cao gấp đôi nam giới . Những người ở độ tuổi 20 đến 40 cũng có nhiều khả năng bị tình trạng này.
Các yếu tố nguy cơ đã biết đối với bệnh chàm bội nhiễm bao gồm:
- Tiền sử gia đình mắc bệnh chàm bội nhiễm
- Tiền sử một số tình trạng y tế, bao gồm viêm da dị ứng, viêm da tiếp xúc và sốt cỏ khô
- Sự gia tăng nhiệt độ ngoài trời vào mùa xuân hoặc mùa hè
- Thời kỳ căng thẳng nghiêm trọng
- Công việc hoặc sở thích liên quan đến việc để tay hoặc chân ướt trong thời gian dài
Một người nhận liệu pháp globulin miễn dịch tiêm tĩnh mạch cũng có nguy cơ mắc bệnh chàm bội nhiễm cao hơn. Liệu pháp này bao gồm việc tiêm các kháng thể cụ thể vào tĩnh mạch để giúp một người chống lại một loại vi rút hoặc vi khuẩn cụ thể.
Nguồn tham khảo: