Site icon Medplus.vn

Giải mã 7 hành động quen thuộc của trẻ

Giải mã 7 hành động quen thuộc của trẻ

Giải mã 7 hành động quen thuộc của trẻ

Ngôn ngữ của trẻ ấu nhi bao gồm rất nhiều hành động, đôi khi có vẻ kỳ lạ hoặc khó hiểu. Vậy bố mẹ hãy tìm hiểu ý nghĩa của 7 hành động quen thuộc của trẻ, để từ đó kết nối với con mình tốt hơn nhé!

Không nhìn vào mắt bố mẹ

Có nghĩa là: “Con xấu hổ”.

Việc trẻ quay mặt đi và tránh ánh mắt của bố mẹ có nghĩa là trẻ xấu hổ đấy! Trẻ thường làm như thế khi cảm thấy hành động trước đó của mình có thể khiến bố mẹ thất vọng hay tức giận. Ví dụ, trẻ biết rằng bố mẹ sẽ giận vì mình vừa giành đồ chơi của em bé.

Trong trường hợp này, bố mẹ nên nói rõ con sai ở đâu bằng những câu đơn giản và ngắn gọn, như: “Mình không xé sách con nhé”, hay “Chúng ta không được đẩy người khác như vậy” và đưa ra cách sửa chữa, chẳng hạn như dán lại trang sách bị xé.

Giải mã 7 hành động quen thuộc của trẻ

Muốn đem hết đồ chơi đi ngủ

Có nghĩa là: “Con sợ”.

Ở tuổi này, trí tưởng tượng của trẻ rất phong phú, nên trẻ có thể gặp ác mộng hoặc cho rằng trong tủ đầy những quái vật. Việc để nhiều đồ chơi quen thuộc xung quanh giường khi đi ngủ sẽ giúp trẻ cảm thấy an toàn hơn.

Trong trí tưởng tượng của trẻ, thứ gì cũng rất thật. Cho nên, bố mẹ có cho trẻ xem là trong tủ quần áo không gì đáng sợ thì cũng vô ích thôi, vì trẻ sẽ nghĩ rằng đó là vì mắt thường của chúng ta không nhìn thấy quái vật. Vậy nên bố mẹ cứ để trẻ ôm theo đồ chơi khi đi ngủ. Hoặc bố mẹ có thể giới hạn số lượng những thứ mà trẻ đem lên giường, bằng cách bảo trẻ chọn ba bạn thú bông và hai cuốn sách mà trẻ thích nhất thôi.

Kéo áo trùm lên mặt khi gặp người lạ

Có nghĩa là: “Con lo lắng”.

Vì sự phát triển ngôn ngữ của trẻ ấu nhi chưa bằng người lớn, nên khi lo lắng và không thoải mái trước mặt người lạ, trẻ có thể sẽ kéo áo lên miệng để nhai, túm lấy quần mình, ôm lấy chân bố mẹ, mút ngón tay cái…

Lúc này, bố mẹ nên nói nhẹ nhàng để trẻ bình tĩnh hơn. Trẻ nhỏ thường nhìn bố mẹ để tìm ra cách phản ứng trong những tình huống mới mẻ. Vậy nên, bản thân bố mẹ hãy thả lỏng, cười thật tươi và chào hỏi người lạ, đồng thời vẫn nắm tay trẻ thật chặt để trẻ yên tâm hơn.

Trốn ở phía sau bàn ghế khi ị ra bỉm

Có nghĩa là: “Con cần được riêng tư”.

Hành động này có thể là do trẻ biết mình đang buồn đại tiện và cũng biết là mình cần thực hiện việc này một cách kín đáo. Khả năng lớn là sau khi “xong việc”, trẻ sẽ đòi được thay bỉm. Còn nếu chưa nhận thức được việc mình cần thay bỉm thì tức là trẻ chưa sẵn sàng tập ngồi bô hoặc bồn cầu.

Bố mẹ nên khuyến khích tính riêng tư của trẻ và hướng dẫn trẻ vào nhà vệ sinh, kể cả là trẻ vào đó mà chưa sẵn sàng ngồi lên bồn cầu cũng được.

Bỗng dưng hư: ném đồ ăn, đánh bạn, đập phá đồ chơi

Có nghĩa là: “Con cảm thấy bực bội, không thoải mái”.

Đây có thể chỉ là phản ứng của trẻ đối với một tình huống nhất định chứ không phải dấu hiệu cho thấy tính cách của con thay đổi. Khi trẻ đột ngột quậy phá, thường thì trẻ chỉ muốn nói với bố mẹ rằng: “Con đang chán”, “Con đang mệt”, “Con muốn được bố mẹ chú ý”…

Trong trường hợp này, bố mẹ nên tìm hiểu rõ nguyên nhân. Nếu trẻ có vẻ đang chán nản, bố mẹ hãy thử rủ con cùng chơi gì đó chứ không nên chấp nhận những hành động quậy phá, ngỗ nghịch của trẻ.

Bực tức khi bố mẹ đang cắt quả dâu tây mà trẻ vừa đòi ăn

Có nghĩa là: “Con muốn ăn ngay”.

Trẻ nhỏ rất dễ mất kiên nhẫn. Đó là vì phần vỏ não trước trán (chịu trách nhiệm về khả năng tự kiểm soát của con người) chỉ bắt đầu phát triển mạnh khi trẻ được 2-7 tuổi.

Thay vì nuông chiều bằng cách đáp ứng nhu cầu của trẻ ngay lập tức, thì bố mẹ nên nói rằng bố mẹ đã nghe thấy yêu cầu của trẻ và sẽ làm theo yêu cầu đó nhanh nhất có thể. Rồi sau đó, trong quá trình chuẩn bị đồ cho trẻ, bố mẹ có thể nói về những bước cụ thể mà mình đang làm. Chẳng hạn: “Mẹ rửa tay xong rồi đây, giờ mẹ sẽ lau tay, rồi sẽ mở tủ lạnh và lấy quả dâu cho con nhé!”. Đây chính là cơ hội để trẻ học được một đức tính quan trọng – chính là sự kiên nhẫn.

Hét lên: “Mẹ của em/anh/chị chứ!” khi anh chị hoặc em mình lại gần mẹ

Có nghĩa là: “Con muốn mẹ chú ý tới con nhiều hơn!”.

Hành vi bám dính và muốn sở hữu có thể cho biết rằng, trẻ cảm thấy bố mẹ chưa chú ý đủ đến mình. Điều này đặc biệt đúng khi bố mẹ thường xuyên bận rộn, về muộn, hoặc mẹ mới sinh thêm em bé. Còn nếu hoàn cảnh sống không có gì thay đổi, thì hành vi sở hữu đó có thể chỉ là một phần trong sự phát triển nhận thức về bản thân của trẻ. Và trong trường hợp này, thì đó lại là một dấu hiệu tốt vì nó cho thấy trẻ có ý thức về bản thân và những gì có giá trị đối với mình.

Vậy nên, mẹ hãy ôm và nói với trẻ rằng: “Đương nhiên rồi, mẹ là mẹ của con và mẹ rất yêu con”. Ngoài ra, bố mẹ cũng có thể nhân cơ hội này để dạy trẻ một chút về sự chia sẻ. Chẳng hạn, nếu trẻ “giành” mẹ ngay cả khi mẹ trò chuyện với bạn bè của trẻ, thì mẹ có thể nói: “Mẹ là mẹ của con, không phải mẹ của bạn An, nhưng mẹ vẫn nên đối xử thật tốt và vui vẻ với các bạn khác chứ”.

Xem thêm bài viết:

Nguồn: verywellfamily

Exit mobile version