Bệnh viêm gân là một tình trạng cấp tính khi các gân kết nối cơ với xương bị viêm. Tình trạng viêm gân có thể gây đau, mất khả năng vận động của gân và giảm sức mạnh của cơ nối với gân.
Gân là những sợi dây collagen kết nối các cơ với xương, trong và xung quanh các khớp của cơ thể. Chúng có nhiều hình dạng và kích cỡ, từ loại nhỏ cho phép cử động các ngón tay, đến loại lớn hơn, như gân Achilles, giúp chúng ta đứng hoặc đi.
Có nhiều lý do khiến gân có thể bị viêm và khi bị viêm, nó thường có thể bị đau. Có thể cảm thấy đau tại vị trí chèn ép mà gân bám vào xương. Nó cũng có thể được cảm nhận nơi cơ và gân kết nối.
1. Nguyên nhân của tình trạng viêm gân
Trong khi có hàng trăm loại gân trên khắp cơ thể, chỉ có một số ít bị ảnh hưởng bởi tình trạng viêm gân. Những sợi gân này có xu hướng có ít mạch máu phục vụ hơn và việc thiếu nguồn cung cấp máu sẽ cản trở khả năng chữa lành của chúng sau khi bị thương. Các phần của gân bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi tình trạng này được gọi là vùng đầu nguồn nơi cung cấp máu yếu nhất.
Viêm gân thường do sử dụng quá nhiều gân trong quá trình làm việc, chơi thể thao hoặc các hoạt động hàng ngày. Nó thường liên quan đến các chuyển động lặp đi lặp lại, chẳng hạn như do công việc của dây chuyền lắp ráp hoặc các môn thể thao như chơi gôn hoặc quần vợt mà một hành động được lặp lại quá mức.
Chấn thương trực tiếp — chẳng hạn như một cú đánh vào gân — cũng có thể gây ra bệnh viêm gân. Các rối loạn viêm, chẳng hạn như viêm khớp dạng thấp và viêm xương khớp, cũng có thể làm phát sinh các đợt viêm gân đột ngột (cấp tính) và dai dẳng (mãn tính).
Viêm gân thường thấy ở những người trên 40 tuổi với nguy cơ và mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng thường tăng lên theo tuổi.
2. Vị trí thường gặp của viêm gân
Tình trạng viêm gân có thể xảy ra ở hầu hết mọi nơi trên cơ thể nơi có gân và thường được phân loại theo vị trí của nó. Bởi vì tình trạng này thường liên quan đến các chuyển động lặp đi lặp lại, chúng ta có xu hướng thấy nó ở những người thực hiện một số công việc theo thói quen hoặc những người tham gia vào các hoạt động thể thao cụ thể. Một số loại phổ biến hơn bao gồm:
- Viêm gân gót, liên quan đến gân nối cơ bắp chân với gót chân
- Viêm gân bánh chè, gây đau và sưng ở khu vực ngay dưới xương bánh chè, thường gặp ở các vận động viên bóng rổ hoặc những người hay thực hiện hoạt động nhảy liên tục
- Viêm gân khuỷu tay, thường xuất hiện ở các vận động viên chơi golf
- Viêm gân bắp tay, thường liên quan đến gân giữa cơ bắp tay trên cánh tay và sự chèn ép của nó vào khớp vai.
- Viêm gân chóp xoay, xuất hiện do người bệnh liên tục đưa cánh tay ra ngoài cơ thể, thường gặp ở các vận động viên bơi lội.
- Viêm gân cổ tay, thường gặp ở những người chơi bowling nhiều.
3. Các triệu chứng và chẩn đoán bệnh viêm gân
Các triệu chứng phổ biến nhất của tình trạng viêm gân bao gồm:
- Sưng gân
- Vùng da phía trên phần gân bị ảnh hưởng bị mềm hơn
- Đau khi cử động vùng bị ảnh hưởng
- Cảm giác nứt khi khớp được cử động
- Sự xuất hiện của một khối u hoặc phồng lên trên gân
- Căng cứng do sưng tấy
Chẩn đoán thường được thực hiện dựa trên tiền sử và khám sức khỏe. Nếu nguyên nhân không rõ ràng hoặc có các bệnh lý cùng xảy ra, bác sĩ có thể yêu cầu các xét nghiệm bổ sung. Chụp X-quang và chụp cộng hưởng từ (MRI) có thể hữu ích trong việc đánh giá các nguyên nhân khác của các triệu chứng.
4. Điều trị tình trạng viêm gân
Điều trị bệnh viêm gân bao gồm ba yếu tố:
- Hạn chế chuyển động các vùng bị ảnh hưởng
- Giảm viêm
- Phục hồi gân, khớp và cơ bị thương
Để đạt được điều này, khớp bị thương có thể được cố định để giảm bớt áp lực lên gân bị tổn thương. Nước đá hoặc thuốc chống viêm không steroid có thể được sử dụng trong những ngày đầu để giảm sưng và đau.
Mục tiêu chính của việc điều trị là giảm thiểu các chuyển động có thể làm tình trạng viêm thêm. Tùy thuộc vào vị trí của viêm gân, bạn có thể cần giảm hoặc điều chỉnh các công việc hàng ngày, đơn giản như lái xe hoặc đánh máy cho đến khi các triệu chứng được giải quyết hoàn toàn.
Ở những người có các triệu chứng tái phát hoặc nghiêm trọng, tiêm corticosteroid có thể được sử dụng để giảm đau trong thời gian ngắn đến trung hạn. Nên tránh lạm dụng thuốc tiêm vì nó có thể làm gân yếu dần theo thời gian và tăng nguy cơ đứt.
Điều trị có thể được hỗ trợ bằng vật lý trị liệu để thao tác và xoa bóp vùng bị ảnh hưởng. Phục hồi có xu hướng nhanh hơn, thường là phục hồi toàn bộ phạm vi chuyển động.
Duy trì thể lực và giảm thiểu những thay đổi đột ngột về mức độ hoạt động có thể giúp giảm nguy cơ phát triển viêm gân.
Lời kết
Tình trạng viêm gân có thể là một tình trạng đau đớn làm hạn chế khả năng tham gia vào các hoạt động giải trí hoặc công việc bình thường của bạn. Nếu bạn nghi ngờ mình bị viêm gân, hãy đến gặp bác sĩ và bắt đầu điều trị ngay lập tức.
Xem thêm: Viêm khớp vảy nến và 4 câu hỏi thường gặp
Nguồn: What Is Tendonitis?